鳴謙

詞語解釋
鳴謙[ míng qiān ]
⒈ ?謂謙德表著于外。
⒉ ?謂態(tài)度謙恭。
引證解釋
⒈ ?謂謙德表著于外。
引《易·謙》:“鳴謙,貞吉。”
王弼 注:“鳴者,聲名聞之謂也。得位居中,謙而正焉。”
孔穎達(dá) 疏:“鳴謙者謂聲名也,處正得中,行謙廣遠(yuǎn),故曰鳴謙。”
南朝 陳 徐陵 《勸進(jìn)元帝表》:“出震等於勛華,鳴謙同于旦奭。”
北周 庾信 《賀傳位于皇太子表》:“伏惟天元皇帝,惟圣作圣,惟親尊親,降意於與能,鳴謙於神器。”
⒉ ?謂態(tài)度謙恭。
引南朝 梁 沉約 《齊故安陸昭王碑文》:“至公以奉上,鳴謙以接下。”
《梁書·劉覽傳》:“既以鳴謙表性,又以難進(jìn)自居,未嘗造請(qǐng)公卿,締交榮利。”
分字解釋
※ "鳴謙"的意思解釋、鳴謙是什么意思由飛鳥成語網(wǎng)-成語大全-成語故事-成語接龍-成語造句-成語出處漢語詞典查詞提供。
相關(guān)詞語
- tí míng啼鳴
- chóng fù lù míng重赴鹿鳴
- míng chén鳴晨
- míng shēng鳴聲
- qiān dé謙德
- míng shí鳴石
- míng jīn鳴金
- míng jú鳴鵙
- zòu míng qǔ奏鳴曲
- hú míng shān鵠鳴山
- qiān xià謙下
- míng hé luán鳴和鸞
- tuó míng biē yìng鼉鳴鱉應(yīng)
- míng shā shān鳴沙山
- míng jiàn鳴劍
- qiān guāng謙光
- qiān kè謙克
- lù míng鹿鳴
- míng qìng鳴磬
- míng luó kāi dào鳴鑼開道
- qiān yì謙抑
- míng jū鳴駒
- míng lǘ鳴驢
- míng lì鳴唳
- míng zhōng鳴鐘
- hè míng shān鶴鳴山
- míng quán鳴泉
- qián qiān yì錢謙益
- qiān zhī謙祗
- xiān míng先鳴
- míng biān鳴鞭
- qiān chēng謙稱