馭風(fēng)
詞語解釋
馭風(fēng)[ yù fēng ]
⒈ ?猶乘風(fēng)。謂仙道御風(fēng)而行。形容飄然自得。
引證解釋
⒈ ?猶乘風(fēng)。
引《文選·謝莊<宋孝武宣貴妃誄>》:“響乘氣兮蘭馭風(fēng),德有遠(yuǎn)兮聲無窮。”
李周翰 注:“言貴妃德響若蘭氣馭風(fēng)遠(yuǎn)去而芳香無窮也。”
⒉ ?謂仙道御風(fēng)而行。
引唐 劉禹錫 《尋汪道士不遇》詩:“仙子?xùn)|南秀,泠然善馭風(fēng)。”
唐 盧鴻一 《倒景臺(tái)》詩序:“可以邀馭風(fēng)之客,會(huì)絶塵之子,超逸真,盪遐襟。”
⒊ ?形容飄然自得。參見“御風(fēng)”。
引清 戴名世 《梅文常稿序》:“吾讀公諸子之文,凌云馭風(fēng),飄飄乎莫不瀟灑而自得也。”
分字解釋
※ "馭風(fēng)"的意思解釋、馭風(fēng)是什么意思由飛鳥成語網(wǎng)-成語大全-成語故事-成語接龍-成語造句-成語出處漢語詞典查詞提供。
相關(guān)詞語
- yú fēng yí wén余風(fēng)遺文
- fēng gé風(fēng)格
- bù zhèng zhī fēng不正之風(fēng)
- fēng yī風(fēng)衣
- fēng qíng風(fēng)情
- chūn fēng春風(fēng)
- chūn fēng fèng rén春風(fēng)風(fēng)人
- yí fēng yí zé遺風(fēng)遺澤
- yáng liǔ fēng楊柳風(fēng)
- zuì dōng fēng醉東風(fēng)
- fēng chuī cǎo dòng風(fēng)吹草動(dòng)
- fēng guāng風(fēng)光
- xīng fēng zuò làng興風(fēng)作浪
- yì fēng義風(fēng)
- bō cǎo zhān fēng撥草瞻風(fēng)
- fēng dù piān piān風(fēng)度翩翩
- fēng tú rén qíng風(fēng)土人情
- bā jié fēng八節(jié)風(fēng)
- fēng xiǎn風(fēng)險(xiǎn)
- mín fēng民風(fēng)
- fēng shuǐ風(fēng)水
- fēng fēng yǔ yǔ風(fēng)風(fēng)雨雨
- fēng qì風(fēng)氣
- fēng huá zhèng mào風(fēng)華正茂
- fēng yǔ tóng zhōu風(fēng)雨同舟
- liú fēng yí jì流風(fēng)遺跡
- wēi fēng lǐn lǐn威風(fēng)凜凜
- fēng shēng hè lì風(fēng)聲鶴唳
- fēng wù風(fēng)物
- fēng gān風(fēng)干
- qiū fēng秋風(fēng)
- fēng tǔ風(fēng)土